Vẽ tranh là ngôn ngữ thầm lặng của trí tưởng tượng.

Vẽ tranh là ngôn ngữ thầm lặng của trí tưởng tượng, nơi trẻ thơ gửi gắm những ước mơ, cảm xúc và suy nghĩ của mình. Mỗi bức tranh của con là một câu chuyện nhỏ, một thế giới riêng mà con muốn chia sẻ với cha mẹ. Đó có thể là niềm vui khi con chơi cùng bạn bè, sự háo hức trước một chuyến đi, hay đôi khi là nỗi buồn không biết cách diễn đạt bằng lời.

Qua từng nét vẽ ngây ngô, từng mảng màu rực rỡ, con đang cố gắng nói với cha mẹ rằng: Hãy lắng nghe con, hãy nhìn thấy con. Đừng chỉ xem tranh của con như những hình ảnh vụng về, mà hãy coi đó là cánh cửa để hiểu hơn về tâm hồn nhỏ bé này. Cha mẹ ơi, hãy dành thời gian ngồi bên con, cùng con vẽ, cùng con khám phá những câu chuyện mà con muốn kể. Vì trong thế giới của con, tình yêu và sự quan tâm của cha mẹ chính là màu sắc đẹp nhất

Có thể là hình ảnh về 2 người và văn bản